Kim Hee Chul Viet Nam Fansite
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Mỗi câu chuyện, một con đò chở lòng biết ơn

Go down

Mỗi câu chuyện, một con đò chở lòng biết ơn Empty Mỗi câu chuyện, một con đò chở lòng biết ơn

Bài gửi by gianggiangonline Fri Jan 14, 2011 2:29 pm

Những câu chuyện xuất phát từ tình cảm, ký ức, tâm sự đẹp về nghề Giáo bạn
Mỗi câu chuyện, một con đò chở lòng biết ơn 20755738_images1452889_khoahoc
Hình ảnh: khoahoc.com.vn
đọc
gửi tới Blog Việt nhân ngày 20-11 là những lời tri ân và biết ơn sâu
sắc gửi tới các thầy cô giáo – những “kỹ sư tâm hồn”… Trân trọng giới
thiệu với bạn đọc bốn câu chuyện như thế:


  • Đò thầy


Kính tặng thầy cô giáo ngày 20/11

Ánh
nắng mặt trời cuối ngày rồi sẽ tắt, dòng sông đến nơi con đập sẽ tự
mình rẽ sang một hướng khác. Nhưng việc dạy người làm sao rẽ được, gắn
bó đời bằng một lối đi chung. Cao cả thay tấm lòng nhà giáo, lặn lội
trở người qua bão táp phong ba cập bờ hạnh phúc. Đến nơi rồi, một nụ
cười đọng mãi. Lặng lẽ quay về lái tiếp chuyến đò sau.


Con
chim hót cũng có ngày có tháng, bông hoa nở cũng có kỳ có hạn nhưng
lòng thấy đâu có xá thời gian. Dìu dắt trò vừa ngoan vừa giỏi, lòng
ngập tràn một niềm tin mong mỏi – Các con mình bay tiếp những miền xa.


Kể
sao hết tấm lòng bao la biển rộng, chỉ muốn ôm hết thảy con người song
đâu màng chút danh lợi hư vinh. Âm thầm đón, âm thầm đưa lối; vẻ vang
nhiều từ nơi ấy đi ra.


Nắng
nhạt dần và chút se lạnh tới, tuần hoàn theo chu kỳ thời gian không
chút mệt mỏi, ngại ngần. Bầu nhiệt huyết sục sôi cùng tuổi trẻ. Mỗi
viên phấn đưa chứa bao điều mới mẻ, gom nhặt thật nhiều dày thêm hành
trang. Một lời giảng là bao điều tâm huyết, dốc hết lòng gửi đến bao
con.


Tên
gọi thầy cả xã hội tôn vinh - chẳng mong mỏi điều gì hơn thế. Hạnh phúc
nào bằng lòng con luôn nhớ, một người thấy đã chở đò năm xưa!...


Đỗ HồngEmail:

\n dthong@vnpt-thanhhoa.com.vn

Địa chỉ email này đang được bảo vệ khỏi chương trình thư rác, bạn cần bật Javascript để xem nó





  • Những đôi guốc gỗ


Chiều,
đi ngang chợ, con bắt gặp những đôi guốc gỗ xinh xinh đang được bày
bán. Kí ức ngày thơ bổng chợt ùa về trong con. Và con lại nhớ…


Ngày
xưa, nhà mình đông người, lương giáo viên của ba không đủ để trang trải
cuộc sống, nên ngoài việc lớp, việc trường, ba vẫn phải làm nhiều việc
để kiếm thêm tiền lo cho chúng con ăn học. Bữa cơm nhà mình thường vẫn
phải độn rau má hay khoai lang. Con là con út nên bao giờ cũng dược cả
nhà nhường cho bát cơm trắng. Áo quần của chúng con thường là mặc thừa
của nhau: anh chị lớn thì để lại cho em.


Duy
chỉ có những đôi guốc gỗ - những đôi guốc mà ba kì công đục, đẽo, bào
vuốt cẩn thận thì mấy chị em mỗi đứa sở hữu một đôi. Con đã từng ngã
lên ngã xuống vì bàn chân con bé quá mà gỗ lại trơn. Những lúc như thế,
con khóc um lên đòi ba phải mua cho con đôi dép nhựa xanh đỏ như lũ
bạn...Con đã vô tâm trước những nhọc nhằn của ba.


Thấy con ngã, Ba dịu dàng đỡ con dậy, rồi còn giả vờ đánh nhẹ đôi guốc: “hư này, dám làm con gái ba ngã”. Và ngay ngày hôm sau , ba đã đóng thêm vào đế guốc một lớp cao su cho con đi dễ dàng.

Con
đã lớn lên trong những ngày gian khó nhưng có tình yêu thương ấm áp của
ba. Gìơ con đã trở thành một cô giáo như ba hằng mong muốn, con đã kiếm
được tiền để mua nhiều thứ, nhưng con vẫn nhớ đôi guốc gỗ ngày xưa như
nhớ tới những tháng ngày mình đã sống để tự nhắc mình.


Ngày Nhà giáo Việt Nam lại đến rồI, con muốn gửi tới ba kính yêu ngàn lời yêu thương và biết ơn. Ba ơi!Con yêu Ba.

Mua ban |
May tinh de ban |
May tinh xach tay |
Dien thoai di dong

gianggiangonline
P

Tổng số bài gửi : 2
Join date : 06/09/2010

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết